Hề Đình lấy chìa khóa ra, mở cửa. Cố Hoài Sâm tiễn người tới đây xong thì chuẩn bị rời đi. "Vào đây, chúng ta nói chuyện.". "Không cần.". Hề Đình cố nhịn không khóc lên, "Tình cảm ba năm, em muốn hỏi cho rõ ràng.". "Được.". Anh ta nghiêng người đi vào. Truyện Tây, Việt đủ loại. Cục cưng à, gọi ba đi review, Cực cưng à, gọi baba đi, Tôn Chính Lộ Hà, Gọi ba đi con, Kẹo Bạc hà đam mỹ, Kẹo Bạc Hà truyện Full, Ngoại truyện K.O và Mỹ nhân sư huynh, Chất Tử Điện Hạ Đọc truyện Cao Thủ Tu Chân của tác giả Phong Hòa. Truyện kể về Từ thuở nhỏ, nhân vật Diệp Thiên đã bộc lộ tài năng hơn người. Cho đến ngày sinh nhật lần thứ 10, cậu bỗng bị gia tộc của mình coi như một tội đồ, bị xóa sạch thân phận, còn bị bỏ rơi nơi rừng hoang vu bởi chính cha của mình, tất cả Đọc miễn phí truyện Cục Cưng Có Chiêu tại web đọc truyện onine IZtruyen.com, truyện mới được cập nhật liên tục Cục Cưng Có Chiêu. Chương 200 - Diệp tranh đi đâu rồi. Bạn đang đọc truyện Cục Cưng Đến Nhà, Ba Ơi Mở Cửa Ra của tác giả Lê Hoa. Kiều Minh Anh chống đỡ cơ thể đau nhức, xuống giường. Từ đống quần áo, cô nhặt một tấm vải lên quấn quanh chỗ đầy đặn trên cơ thể mình cho đến khi nhìn vào trông bằng phẳng. Sau khi mặc vội quần áo vào, cô quay người lại nhìn người đàn ông vẫn đang ngủ say trên giường. Mời các bạn đọc Chương 311: So với bà tôi còn kém xa lắm đấy truyện Cục Cưng Có Chiêu của tác giả Vi Lan Tử Mặc tại đây. Từ khóa được tìm kiếm: Full truyên Cục Cưng Có Chiêu, truyện Cục Cưng Có Chiêu hay nhất Cục Cưng À ! Gọi Ba Đi Con. Chap 1. Tôi nhận ra rằng… mình đã làm một chuyện khiến bản thân thật sự hối hận. Chỉ có điều, lúc ấy, tôi còn nhỏ quá. Nhỏ tuổi như vậy tất nhiên làm chuyện gì cũng thiếu chính chắn. Thế nên tôi khoan dung quyết định sẽ tha thứ cho mình. JfnCQPs. Này này, tôi với anh thân quen lắm sao? Tôi chưa từng gặp qua anh kia mà. Làm ơn buông tay ra coi…Tôi liếc nhìn cầu cứu người bên cạnh, vẫn cố giãy giụa thoát khỏi hắn nói “Xin hỏi chị là chị gái của Khi Khi phải không? Xin chào, em là bạn học cũ của Khi Khi, rất hân hạnh được gặp chị!”Mẹ tôi bị hắn tâng bốc đến ngẩn người, sau đó cười đến sáng chói, vô cùng vui vẻ nói “Thì ra là bạn học của Khi Khi… Ha Ha, tôi là mẹ của nó!”“A? Không phải chứ? Thật sự nhìn không ra. Cháu còn tưởng bác là chị của cậu ấy. Bác gái à, chắc bác còn trẻ lắm”… Cái tên vuốt mông ngựa này.“Đâu có đâu có, đã lớn tuổi lắm rồi!” Đàn bà mê hư danh. Tuy rằng trên mặt mẹ không có nếp nhăn. Nhưng cũng đã đứng tuổi rồi đấy!“Bác gái, cháu đã lâu không được gặp Khi Khi, có thể để chúng cháu tâm sự cùng nhau một lát được không?” Ra vẻ nho nhã.“Được thôi, Khi Khi, con vui vẻ tâm sự cùng bạn nha, chúng ta đi đây!”Ừ, đi đi… đi đi…Ya! Chờ một chút!Sao mẹ có thể thản nhiên đem con trai ném cho người xa lạ thế này?Có lầm không vậy? Tuy rằng nhìn hắn không giống mấy gã biến thái. Nhưng có tên ăn cướp nào tự viết lên mặt mình hai chữ “ăn cướp” đâu?Cứ thế, tôi bị mẹ vứt lại. Lẫm Lẫm cũng bị mẹ kéo đi, cha thì khỏi nói rồi, chỉ toàn theo giãy nãy, nói “Này này, tôi với anh thân quen lắm sao? Không, tôi còn chưa gặp anh bao giờ nữa!”Đôi mắt màu lục lóng lánh như mặt hồ, mái tóc vàng óng hơi cúi xuống một chút, giọng nói rầu rĩ khẽ vang lên “Khi Khi, cậu không nhớ tớ sao?”“Tôi cần phải nhớ ra anh sao?” Tôi nghi hoặc.“Tớ là Lai Nhĩ đây! Lai Nhĩ!” Cái đầu vàng chóe lại ngước lên, những sợi tóc màu vàng cong cong trong không trung, lấp lánh đến mê người. Ừm, rất đẹp. Nếu như chủ nhân của đống rơm vàng kia không nắm lấy vai tôi, dùng đôi mắt ai oán bi thương nhìn tôi, thì tôi có thể vui vẻ thưởng thức rồi.“Buông ra!” Tôi nhíu mày, đau lắm đấy.“Khi Khi~~~” Tiếng kêu não lòng dai không hiểu tiếng Trung sao?Tôi nói “Keep your hands off me. OK?”“Khi Khi~~~ Cậu thật sự không nhớ tớ sao? Tớ là Lai Lai đây mà!” Có kêu trời, trời cũng không để ý đến anh đâu. Tôi lại càng chả thèm để ý. Tôi giơ chân lên, chuẩn bị đạp chân hắn một đã!Lai Lai, nghe rất quen tai, tóc vàng mắt xanh, gương mặt tuấn tú…Tất cả mảng kí ức liền gộp lại thành hình ảnh của một người.“Cậu là Lai Lai… Vãng Vãng?” Tôi hơi chần chừ.“Ya! Đúng rồi, Khi Khi, cậu cuối cùng cũng nhớ ra tớ rồi!” Lai Nhĩ vui vẻ hẳn lên, lập tức ôm chặt lấy Nhĩ .J. Ti Vượng Lyle .J. Swan , cùng học thời… nhà trẻ. Cái này có được gọi là bạn học không nhỉ? Dù sao thì cậu ta cũng là người con trai đầu tiên tỏ tình với nhà trẻ, bạn bè thích gọi nhau bằng điệp từ giống như Khi Khi hay Lẫm Lẫm , nhưng tên của Lai Nhĩ rất khó một lần cô giáo dạy từ mới, có một từ đọc là “lai lai vãng vãng” thường xuyên lui đến , nghe rất giống với tên cậu ta, thế nên bạn bè trong lớp liền bắt đầu gọi cậu ta là “Vãng Vãng”.Chỉ có điều… Có một năm, một bạn phải nghỉ học theo cha mẹ đi nơi khác, nên tôi được chuyển đến ngồi bên cạnh cậu ta… sau đó… không có gì ấn tượng cả, không kể cũng được…“Tớ biết mà, Khi Khi làm sao quên tớ được chứ.” Lai Nhĩ cười toe toét, thật đáng tiếc cho gương mặt điển trai của cậu thực tế, nếu hôm nay cậu ấy không xuất hiện, tôi cũng không nhớ đến cậu ta. Sở dĩ tôi có thể nhận ra con người này là nhờ… mái tóc vàng óng đến chói tất nhiên tôi không nói chuyện ấy với Lai Nhĩ uống linh Nhĩ nói, tôi nghe, miệng thì không ngừng tu nước trái trái cây ngon thật nha! Màu lục lục, lại ngọt nói chuyện, bất kì ai chen vào cũng bị cậu ta từ chối, chỉ qua loa gửi danh thiếp cho người ta. Còn nếu ai mời khiêu vũ thì lập tức ra vẻ nho nhã, nhẹ nhàng khước Nhĩ nói, tôi nghe, miệng thì không ngừng tu nước trái trái cây ngon thật nha! Màu lục lục, lại ngọt Nhĩ quay đầu lại, thấy tôi đang nhìn cậu ta, cười cười, rồi nhét tấm danh thiếp kia vào túi trước bộ âu phục của tôi, nói “Cất kĩ!”Tôi lấy ra lần nữa nhìn nhìn. Chủ Tịch tập đoàn Ti Vượng, ra là chức vị cao hơn chép miệng. Bỏ lại vào trong túi. Tiếp tục uống nước trái xong, liếm liếm môi. Uống ngon thật nha!Tôi hỏi Lai Nhĩ “Còn nữa không?”Lai Nhĩ cười “Đương nhiên là còn. Nhưng chỉ được uống thêm một ly thôi nha. Cậu sẽ say đấy! Còn nữa, gọi Lai Lai là được rồi.” Nói xong, đưa cho tôi một ly Lai? Nghe phát ớn!Nhận lấy ly nước, tôi thoáng cái đã uống liếm môi, vẫn còn muốn uống.“Lai Nhĩ.” Tôi nhìn cậu ta lắc lắc tay, không cho tôi uống kiệt vừa lấy lòng cười cười “Lai Lai. Cho tớ một ly nữa thôi mà!”“Vậy… một ly nữa thôi đấy!”YEAH! Tôi biết mà, kiểu cười này thường dùng để đối phó với Lẫm Lẫm, tất nhiên là rất hữu hiệu lấy, từng ngụm từng ngụm, chậm rãi ly này một chốc đã thấy đáy rồi. Tôi trừng mắt nhìn cái ly. Sao mày lại hết nhanh như thế hả?“Lai Lai.” Tôi tiếp tục nở nụ cười mua chuộc.“Ừm… Không được, cậu sẽ say cho coi.” Lai Nhĩ bắt đầu dao nheo mắt, nói “Thế nhưng, màu sắc của loại nước trái cây này thật sự rất giống màu mắt cậu…”Cái này là tôi nói thật. Cả hai đều rất giống nhau, lam lục lam lục, giống như hồ nước lóng lánh.“Thật sao? Vậy… uống thêm một ly nữa thôi nha!” Nghe giọng hình như rất vui thì uống. A, uống ngon quá đi! Nước trái cây này tên gọi là gì nhỉ? Phải kêu Lẫm Lẫm mua một chai lớn bỏ vào tủ lạnh mới được. Trước đây nó không cho tôi uống, bảo uống nhiều không tốt. Thật đáng ghét!“Lai Lai, chúng ta cụng ly đi…”“Lai Lai, chúng ta cạn thêm ly nữa đi…”“Lai Lai, cậu lớn lên đẹp trai thật nha…”…“Ợ!” Tôi thỏa mãn ợ hơi một ngon thật. Không biết nhà hàng này có cho khách đem rượu ra ngoài không nhỉ?Thực sự uống rất tuyệt, ngoại trừ hơi say một chút, tất cả đều đi về phía trước mấy bước. Khung cảnh trước mắt hơi lung lay chao đôi tay nhẹ nhàng ôm lấy tôi, kéo tôi vào trong đầu lại, là Lai Nhĩ. Tôi cười cười “Uống nhiều quá. Đi hết nổi rồi!”Ngay khi vừa nói xong, liền bị ai đấy kéo thẳng vào trong Tôi ngẩng đầu… Là Lẫm Lẫm. Không, là hai Lẫm Lẫm. Không, là Lẫm Lẫm hai đầu mới Lẫm nói “Anh ấy say rồi, tôi sẽ đưa anh ấy về.”Tôi đưa tay giữ lấy đầu nó, giữ thật chặt, nói “Đừng có nghiêng qua nghiêng lại nữa. Ba đâu có say!”Lẫm Lẫm liếc Lai Nhĩ một cái, rồi ôm lấy eo tôi đưa ra quay đầu lại nhìn Lai Nhĩ, vẫy vẫy tay “Bái bai.” Tư thế nhất định rất tuấn tú a~.Ưm… Lai Lai cũng biến thành hai đầu mất rồi……Trên buổi tối quả thật có hơi lạnh một từ từ cũng tỉnh lại đôi nhìn Lẫm Lẫm, đột nhiên nhớ đến một chuyện rất quan trọng, tôi nói “Lẫm Lẫm, gọi điện thoại cho quản lý của nhà hàng ban nãy nhanh lên, hỏi xem nước trái cây kia tên gì, cái thứ màu lục lục ấy.”Lẫm Lẫm chỉ lạnh lùng liếc tôi một cái, không thèm để ý đến tôi.“Này.” Gì chứ? Sao lại mặc kệ tôi?Đột nhiên đầu tôi choáng váng dữ dội.“Đau, đau muốn chết… Choáng…”Một bàn tay đặt lên trán của tôi, nhẹ nhàng ấn ấn hai bên thái tay ấy… rất ấm áp… rất thoải mái…Ý thức chậm rãi nhòa dần. Chỉ còn nhớ bàn tay kia vẫn đặt trên trán tôi, không hề rời không hề biết… Đêm ấy, có người phải lái chiếc BMWs bằng một tay với vận tốc 20km/h để quay về biệt thự.=====Chú ThíchNhững câu trong ngoặc là lời của Tại Tại! Vì bạn Tại muốn giải thích ngay để chư vị hiểu nên mới bon chen chêm vào. Mong là ko có ai phật ý …* Lai Nhĩ theo phiên âm là Lyle, nhưng nếu viết như thế thì khi xưng hô rất bất tiện ko lẽ lại viết thành Ly Ly hay Ly nhi… kì lắm a~~ nên bạn Tại đành giữ nguyên không chỉnh sửa như mọi khi. Truyện Cục Cưng À, Gọi Ba Đi Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 11/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Cục Cưng À, Gọi Ba Đi một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Cục Cưng À, Gọi Ba Đi 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Cục Cưng À, Gọi Ba Đi Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 11/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Thể loại Đam Mỹ, Hài Hước Tags tiểu thuyết đam mỹ h Truyện Cục Cưng À,Gọi Ba Đi là câu chuyện thuộc thể loại ngôn tình và đam mỹ. Truyện kể Lâm Khi khi còn nhỏ thì được một người đưa về nuôi và người đó chỉ lớn hơn cậu năm mẹ anh là một người mẫu, về sau cùng với người cha nhiếp ảnh gia phong lưu phóng khoáng nào đó sinh ra vì vậy nhiều lúc anh rất cô đơn nhưng lại có Lâm Khi nên bớt đi nỗi buồn. Rất nhiều lần anh muốn Lâm Khi gọi anh là ba ba nhưng Lâm Khi không muốn điều đó nên đã bỏ đi và đến bờ biển. Anh đã tìm kiếm khắp nơi nhưng cuối cùng cũng thấy cậu và từ đó anh không hề bắt cậu gọi là ba nữa. Qua thời gian sống chung với nhau thì anh cũng là tổng giám đốc còn cậu là phó chủ tịch, nhưng vì Khi Lẫm có nhan sắc và trí thông minh nên được rất nhiều người ngưỡng mộ và ghen tỵ. Chính vì vậy mà có rất nhiều vệ tinh xung quanh, anh cũng không ngoại lệ. Sống chung với nhau lâu ngày anh và cậu dường như có tình cảm với nhau nhưng lại không dám nói ra. Liệu đến cuối cùng họ có được nhau hay không hay là để mất nhau, hãy cùng đọc truyện để biết được cái kết nhé. Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Ngoại truyện 1 Chương 34 Ngoại truyện 2 Chương 35 Ngoại truyện 3 Tổng hợp Chương Truyện Cục Cưng À, Gọi Ba Đi “update 11/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Lại tiệc thật không hiểu cái công ty thường ngày bận rộn muốn chết này lấy đâu ra thời gian để mở tiệc. Lẫm Lẫm lại bảo tôi không có tư cách để nói mấy lời đại nhân đại lượng không tính toán với nó. Dù sao hôm nay cũng là bữa tiệc chúc mừng 20 năm thành lập công hôm nay đặc biệt mặc một bộ vest màu đen, thế nên phong thái vô cùng trang trọng. Nhớ lần trước phải khoác trên người cái áo đuôi tôm màu trắng toát kia, toàn thân tôi vẫn còn sởn gai khí hôm nay rất một mình đứng ở ban công vắng người, tức giận không nói nên hỏi tại sao tôi lại chui ở xó này. Tên nhóc chết tiệt Lẫm Lẫm thật sự dám to gan đem hết những món tôi thích bày ở khu vực nhi đồng!A~ Bánh quy đáng yêu của tôi, bánh ngọt, nước trái cây… Còn cả phô mai nữa~~Tuy rằng tôi không ngại chạy đến khu vực nhi đồng để lấy đồ ăn. Đâu có ai ghi trên ấy là bàn dành riêng cho trẻ con đâu. Thế nhưng… cài bàn chết tiệt kia sao lại thấp như vậy, còn phủ khăn trải bàn màu hồng dễ thương nữa. Bố trí đáng yêu như thế là có ý gì chứ? Dù vậy tôi vẫn có thể thừa cơ “người không biết quỷ không hay” mà đi đến lấy vài món. Chỉ có điều… Tại sao lại có một đám tiểu quỷ xúm xít bu quanh chỗ ấy, ăn uống không ngừng, làm thế nào cũng không chịu đi…Dù da mặt tôi không thuộc dạng mỏng, nhưng hôm nay đã trót ăn mặc trịnh trọng thế này, làm sao có thể giành ăn với bọn con nít được chứ!Lẫm Lẫm chết tiệt, ba hận con~~Con coi như cũng biết điều, không dại dột xuất hiện trước mặt ba, không thì…Hừ hừ!Âm nhạc du dương nhẹ nhàng lan toản khắp bữa tiệc. Nhưng lòng tôi vẫn chất chứa bao nhiêu tâm họ Thần xấu xa cầm rượu đi đừng có mà bắt tôi giận cá chém xấu xa họ Thần đứng lại trước mặt tôi, nở nụ cười không gì rực rỡ bằng “Sao lại không ăn gì?”Nếu tôi không quen hắn từ trước, tôi nhất định sẽ nghĩ hắn hoàn toàn không phải người đáng tiếc…“Hừ.” Tự nhiên lại ân cần, thổ phỉ lại bày đặt nhân nghĩa. Tôi không thèm quan tâm đến hắn.“Bình thường lúc nào cũng thấy cậu ăn. Sao hôm nay lại đổi tính đổi nết đứng ở góc này?” Hắn tiếp tục hỏi im lặng. Hắn muốn thế nào đây? Tôi ngậm miệng cũng không được yên ư?Tên xấu xa ấy dừng lại một chút, cười tàn ác nói “Hay tại cậu không ăn được thứ cậu muốn ăn?”Chết tiệt! Sao hắn biết!Tôi tự nói với mình phải bình tĩnh, phải kiềm chế, không nên tính toán với hắn!Một dáng người cao cao xuất hiện giữa buổi tiệc, khiến mọi người có mặt ở đây đều hoàn toàn im nhìn sang. Là học trưởng!Tôi vừa định đi đến chỗ anh bị tên họ Thần kéo lại. Hắn chỉ chỉ, ý bảo tôi nhìn kẻ đang đứng bên cạnh anh đưa mắt nhìn, thì ra là học trưởng dẫn theo bạn gái. Thế này thì đúng là không tiện qua đấy đứng yên một bên cạnh mở miệng “Là Quan Linh phải không?”Tất nhiên là phải rồi. Đã biết còn cố mẹ của Thần Tiêu là bạn tốt của cha mẹ tôi. Tình cờ, tôi và hắn từ nhỏ cho đến cao trung đều học chung một trường, hắn đương nhiên là biết qua Quan ra, gia đình của ThầnTiêu cũng là một gia tộc giàu có. Nhưng hắn bảo rằng bản thân chưa có kinh nghiệm, không muốn thừa kế, lại chạy sang công ty làm một trưởng phòng nho nhỏ. Sau đó cô bé Thần Hiểu vì thương anh mà cũng chạy qua theo. Tôi thật không biết mấy người nhà bọn họ nghĩ cái gì dáng người cao lớn xuất hiện giữa đại sảnh. Mọi người lại tiếp tục rơi vào im xoa xoa nắm đấm. Cuối cùng cũng xuất hiện rồi. Xem ba xử lý con như thế nào!…Vừa mới dợm bước liền bị giật ngược ra sau. Tôi quay đầu, trợn mắt nhìn hắn. Gì chứ? Lôi kéo hoài vậy!Tên họ Thần cười cười ra vẻ vô tội, nói “Cậu xem, bên cạnh Lẫm Lẫm kìa.”Tôi nhìn sang. Một mỹ nhân tóc vàng đang dựa sát vào người Lẫm Lẫm. Thằng bé cũng không không hề từ nhìn từ xa, dù không thể thấy rõ ràng, nhưng vẫn có thể trông thấy dáng vóc của cô gái tóc vàng, đứng bên cạnh Lẫm Lẫm, trông thấy xứng cau thường Lẫm Lẫm vốn không thích phụ nữ tiếp cận mình. Cô gái ấy là ai?Tên họ Thần đưa tay ra trước mắt tôi huơ huơ, thốt ra mấy câu ngu ngốc “HELLO! HELLO! Còn nhận ra tôi không?”Tôi trừng mắt “Cậu bị ngu sao?”Hắn cười cười “Không nên nói như vậy chứ. Chỉ có điều… Khi Khi à… Tôi đã nói với cậu chưa? Cậu hôm nay sao lại già như vậy?”Tôi tức. Liếc mắt nhìn họ Thần xấu xa tiếp tục nói “Thứ cậu mặc giống hệt áo liệm a! Ha ha~~”Tôi im tên bại não!Lúc tôi nhìn vào trong đại sảnh, thấy Lẫm Lẫm đang giới thiệu cô gái bên cạnh cho những người biết vì sao, lồng ngực nhói lên một cảm giác kỳ lạ…Quay đầu lại, nhìn thấy một dáng người cao cao đi về hướng chúng trưởng đi đến trước mặt tôi, vươn tay đưa thứ nước trái cây màu lục cho tôi, dịu dàng nói “Cầm lấy đi. Anh vừa mới thấy nó, nghĩ rằng em sẽ muốn uống nên lấy thêm một ly.”Tên họ Thần xấu xa bên cạnh tôi lầm bà lầm bầm gì đấy, đủ để biểu thị hắn đang bất cảm động đến rối tinh rối mù, nhận lấy nước trái cây, uống thật từ tốn. Chỉ có học trưởng là tốt với tôi nhất thôi ~~Học trưởng dường như đến lúc này mới trông thấy Thần Tiêu, hướng mắt về phía hắn, mỉm cười “Thì ra Thần Tiêu cũng ở đây!”Hai con mắt của hắn đột nhiên bốc đứng cạnh cười lén. Cuối cùng cũng có người đạp đổ được bộ dạng kiêu ngạo ngất trời của hắn cờ lúc ấy, Lẫm Lẫm cũng đi về phía vờ như không phát hiện, tiếp tục nói chuyện phiếm cùng học vì sao lại làm như vậy … ngay cả bản thân tôi cũng không hiểu tim trở nên lạ lẫm, không còn là tôi của mọi khi. Đặc biệt khi nhìn thấy Lẫm Lẫm, lồng ngực đột ngột trở nên khó được ăn những thứ mình thích ăn. Lại thấy Lẫm Lẫm xuất hiện trước mặt tôi, ngang nhiên thoải mái mang theo người con gái ấy, đã không vui lại càng thêm không óc rối loạn mơ nghĩ nữa!Uống nước trái cây thôi!

cục cưng à gọi ba đi