Xưa hay có vụ: Đừng đem rác về link hay, vẫn up hình gái xinh, e ấn tượng hình là 1 anh công nhân xây dựng đang ngắm em xinh rất xinh. Còn cmt của tv linkhay thì quá chất lượng, offline SG HN đều đều lun, hay ăn mấy món dê.
Cách đây không lâu, ca sĩ Đan Trường vừa đăng tải một đoạn video clip dài 2 phút với khoảnh khắc khoe giọng hát ở biệt thự sát bờ biển ở Phú Quốc. Trên trang cá nhân, anh để lại bình luận: "Không hiểu tại sao mỗi lần đi biển mình lại thích nghe bài này, nghe rất là
Em cũng biết vấn đề cô dâu Việt ở Hàn và khi đến Gender Talk #8 em được tìm hiểu kỹ hơn và được nghe thấy nhiều hơn về thực trạng hiện nay. Theo em nghĩ sau khi rút ra là Hàn quốc chỉ là nơi để du lịch, chứ không phải là nơi đáng để sống.
Còn em, kẻ vẫn coi điểm 7 là xoàng xĩnh, hôm nay lại bị điểm 3! Không thể nào diễn tả hết nỗi đau khổ của em lúc ấy. chúng em học chiều nên thời gian bắt đầu xuất phát ở nhà là vào tầm trưa. Đây là thời gian mọi người nghỉ ngơi nên đường khá vắng vẻ, bởi
Tổng thống Nga Vladimir Putin. Nguồn AP. Quân đội Nga hoàn toàn bị bất ngờ trước cuộc phản công thành công của Ukraine - và Putin phải thực hiện các biện pháp đáp trả. Nhưng các lựa chọn của ông ta bị hạn chế. Một cuộc tổng động viên thì nhạy cảm về mặt chính
Nguyên nhân này là do mỗi tháng khi tới thời kỳ ra máu kinh của người phụ nữ, tử cung co bóp để đẩy máu kinh ra bên ngoài, sự co bóp này làm cho phụ nữ có cảm giác đau bụng dưới. Đây là một phản ứng thường gặp ở đa phần các chị em.
Thông tin về vấn đề này, mới đây, Tina Duong đã đăng tải dòng trạng thái trên trang Facebook cá nhân: "Em xin được đính chính lại là em không có ekip, không có đồng bọn đồng phạm nào ở đây cả. Em tố cáo chị L.T.H.N (tức chị N.L) về hành vi vu khống em lừa gia đình chị 17 tỷ đồng, với 300 nạn nhân, và khoảng 100 tỷ của các nạn nhân khác.
MSFYi. "Ách" Con Nhóc Chọc Hồng Trần Ngôn Tình0 điểm Số chương 554 trang wordThể loại Ngôn tình, xuyên khôngCovert Ngocquynh520Edit nhimnhinhanhthiên thiên+muống nguyễnCó một vị nữ tử như thếXuyên không thành một con nhóc "ách"Năng Lưu tủ sách Cấp Báo Phòng Sinh Ngôn Tình điểm Thể loại Hiện đại, truyện ngắn, gương vỡ lại lành,HEEditor MemoryĐôi khi, mọi việc không đơn giản như cái bề ngoài chúng ta nhìn thấy. Nhìn rồi, hiểu rồi, lại chẳng thể cảm nhận được Lưu tủ sách Hẹn Gặp Lại, Quý Ngài 1983 Ngôn Tình điểm Hẹn gặp lại, quý ngài 1983Tác giả Tiểu Hài Tử Ngươi Lại ĐâyThể loại hiện đại, hài hước, truyện ngắnĐộ dài 6 chươngNguồn raw Tấn GiangNguồn convert Củ LạcChuyển ngữ Tiểu SênBiên tập Lưu tủ sách Khi Mùa Xuân Đến Ngôn Tình điểm Truyện Khi Mùa Xuân Đến, chuyện nói về một cô gái tuổi còn trẻ mà đã thừa nhiệm một chức vụ không hề nhỏ của gia tộc, trong mấy năm đó cô chỉ biết có công việc và công việc chưa hề nghĩ Lưu tủ sách Ông Chủ! Quan Tâm Thêm Chút Nữa Đi Ngôn Tình điểm Nhân duyên đừng hỏi chi ông trời, cũng đừng hỏi vì sao thế này, thế kia. Là do ông tơ bà nguyệt se tơ, nối sợi, nên nếu đã là của nhau thì dù có thế nào đi nữa cũng sẽ mãi luôn thuộc về nhau. Lưu tủ sách
【4】Hôm nay, cô kỳ lạ hơn Editormèomỡ Lúc nghỉ trưa, Cao Tân Vũ thuận tay kéo lịch để bàn qua, kể từ khi cô xuất hiện tới nay đã được ba tháng. Một người con gái còn trẻ đêm hôm khuya khoắt mà đi ra ngoài thì quả thật vô cùng nguy hiểm, đây không phải là biện pháp. Cho nên nghĩ tới nghĩ lui anh quyết định nói rõ ràng với cô, nói chuyện ôn hòa một lần nếu như anh có thể khống chế cảm xúc. “Bác sĩ Cao, người ái mộ anh ngã bất tỉnh!” Y tá đẩy cửa hét lớn. Cao Tân Vũ không chút nghĩ ngợi lao ra ngoài, thấy trước thang máy hỗn loạn, anh vội xông vào lối thoát hiểm chạy tới phòng cấp cứu. Thở hồng hộc đẩy cửa phòng cấp cứu ra, Tưởng Hàn Tĩnh đang nằm trên giường tạm, trong tay nắm chặt một lá thư. “Nguyên nhân gì dẫn đến hôn mê?” Anh vội hỏi. “Đừng lo, cô ấy đã tỉnh rồi, có lẽ là do quá mệt mỏi nên sau khi tỉnh lại lại ngủ thiếp đi.” Bác sĩ phòng cấp cứu có vẻ không kinh ngạc khi thấy Cao Tân Vũ xuất hiện, bởi vì ai cũng biết, cũng thấy “sự tích tỏ tình” của Tưởng Hàn Tĩnh. Thời tiết càng ngày càng lạnh, đừng nói là người phụ nữ nhỏ nhắn yếu ớt này, dù có là người đàn ông cường tráng mỗi ngày đứng hơn mấy tiếng cũng không chịu nổi. Cao Tân Vũ nhẹ nhàng đi tới trước giường bệnh, không tự chủ giúp cô dịch dịch mép chăn, trong lúc vô tình lại thấy lá thư này. Anh vốn định rút lá thư từ trong tay cô ra, cô lại đột nhiên mở mắt giấu xuống dưới gối. “Đưa cho tôi.” Trên lá thư rõ ràng viết người nhận là Cao Tân Vũ. Huống chi cô đã viết hai mươi mấy phong thư cho anh rồi, hôm nay anh muốn đọc thì cô lại không cho là sao? “Nói với cô đấy, đưa thư cho tôi.” Anh mở ra tay. Tưởng Hàn Tĩnh nhìn chăm chú vào anh, mê mang chớp chớp mắt mấy cái, sau đó vừa đi giày vừa xin lỗi, cầm túi xách vội vã chạy ra khỏi phòng cấp cứu. Mà lần này vừa đi liền không trở lại nữa. Cô nói đi là đi vẫn “thoải mái” như thế làm cho Cao Tân Vũ một buổi chiều lo lắng thấp thỏm, thừa dịp không có bệnh nhân, anh còn đến phòng cấp cứu mấy lần. “Cô ấy có để lại . . . . . . Phương thức liên lạc không?” “Anh không biết? Dù gió to hay mưa lớn cô gái kia vẫn ở bên ngoài chờ anh, anh cũng thật độc ác quá đi!” Y tá không nhịn được càu nhàu. “Tôi độc ác? Tôi nhẫn tâm? . . . . . .” Cao Tân Vũ chỉ vào mình rồi lại buông tay xuống. Không ai biết ngay cả anh cũng muốn quên, cô từng là bảo bối anh thương yêu nhất, nâng ở lòng bàn tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan, bằng chứng cho sự cố chấp đó chính là năm năm theo đuổi, nhưng cô thì sao? Không thèm quý trọng, thậm chí ngay cả cơ hội tiếp tục theo đuổi cũng bị cô chặt đứt. “Bác sĩ Cao, không thích người ta thì trực tiếp nói cho người ta, cô gái kia thật đáng thương.” Y tá ở sau lưng anh lại ném ra một câu. Trái tim Cao Tân Vũ giống như bị đập mạnh một cái. Nếu như anh có thể thản nhiên mà nói với cô, anh không thích, không yêu cô. Vậy anh cũng không cần phải trốn đông núp tây’ qua ngày rồi. Tưởng Hàn Tĩnh, em đi đi Tưởng Hàn Tĩnh, anh xin em. . . . . . Trước đây anh cầu nguyện cô sẽ nhận phần cảm tình này, nhưng cuối cùng chuốc lấy thất bại. Chỉ có lần này lại linh nghiệm thật rồi. ********************* 【5】 Xin chào, xin hỏi? Editormèomỡ Lại qua một mùa xuân nữa, bệnh viện tổng hợp lớn nhất thành phố A cử hành hội thảo Nghiên cứu và thảo luận học thuật’ trong ba ngày. Vì vậy các bệnh viện lớn đều đưa tinh anh nòng cốt đến, Cao Tân Vũ được mời tới. Cao Tân Vũ cho rằng Tưởng Hàn Tĩnh biến mất lần nữa sẽ làm cho anh bình tĩnh lại, nhưng lực phá hoại của cô vĩnh viễn nằm ngoài dự tính của anh. Anh sẽ dừng xe ở bên đường đợi cô xuất hiện; sẽ ngơ ngác nhìn cửa phòng trị liệu chờ đợi “Bệnh nhân” đẩy cửa vào là cô, thậm chí vào ngày giới hạn còn cẩn thận từng bước trên đường về nhà. Cô là thuốc độc, là anh túc khiến thần chí anh mơ hồ. Không bỏ được lại không dám đụng vào. . . . . . . Khi các chuyên gia nói thoải mái thì anh lại mất hồn giống như con rối. Anh cũng đâu muốn như vậy nhưng không cách nào tập trung tinh thần được. Điện thoại di động trong tay phát ra tiếng chuông, Cao Tân Vũ lập tức khom người chạy ra khỏi hội trường. “Đã tìm được chưa?” “Thật may là nữ khoảng 25-28 tuổi tên Tưởng Hàn Tĩnh cũng không nhiều, không có điện thoại liên lạc, địa chỉ chỉ có một, nhưng chưa chắc là địa chỉ hiện nay. Tôi phải mạo hiểm mất việc để tìm giúp cậu đó, đừng bảo cậu cùng người phụ nữ này có thù đấy nhé?” “Cậu đoán đúng đấy, chẳng qua do cô ta không chịu buông tha tôi, địa chỉ.” Sao khi nhận được địa chỉ, Cao Tân Vũ không muốn ở lại, nhưng vô cớ rời đi sẽ gây ảnh hưởng không tốt, cho nên anh cố gắng kiềm chế cảm xúc trở về chỗ ngồi nhưng tầm mắt vẫn nhìn xuống mặt đất. Thì ra cô ở gần bệnh viện anh làm, anh đi làm cũng sẽ phải đi ngang qua chung cư này, địa chỉ này chắc chắn không sai được. Nghĩ tới đây anh vô lực gục xuống bàn. . . . . . rốt cuộc anh đang làm gì thế, đến cùng có bao nhiêu hèn mọn. Cuối cùng cũng chờ được đến khi hội thảo kết thúc. Anh vừa tự cảnh cáo mình không được đi vừa không quản được bước chân, cứ giùng giằng mâu thuẫn như vậy từ tâng cao nhất đến đại sảnh. Thế nhưng vừa ra khỏi thang máy anh lại nhìn thấy Tưởng Hàn Tĩnh ở trong đám người. “Cô đi đâu vậy? !” Không muốn la to nói lớn trước công chúng, nhưng khi thấy cô bình yên vô sự thì nước mắt thiếu chút nữa chảy xuống. Cao Tân Vũ, đúng là hết biết với mày mà! Đúng là không có chút khả năng giả vờ nào mà! Mà Tưởng Hàn Tĩnh dường như bị anh dọa, nhưng nhanh chóng khôi phục lại thái độ bình thường, tao nhã lễ phép hỏi, “Xin chào, xin hỏi? . . . . . .” “Chào cái gì mà chào, tôi hỏi cô mấy tháng nay cô đi đâu?” Cao Tân Vũ cất giọng cắt đứt lời cô, kéo cổ tay cô chạy ra ngoài. Tưởng Hàn Tĩnh bị động đi về phía trước, dưới tình thế cấp bách không ngờ lại kêu cứu. Cô vừa kêu lên lập tức có vô số ánh mắt bắn về phía Cao Tân Vũ, bảo vệ tiến lên ngăn cản. Cao Tân Vũ nâng thẻ trước ngực lên cho họ thấy. Bảo vệ kiểm tra thấy không sai, cúi đầu tạ lỗi, “Vị tiểu thư này là bạn của ngài sao?” Không đợi Cao Tân Vũ trả lời, Tưởng Hàn Tĩnh đã cướp lời, “Tôi không biết anh ta, cứu tôi. . . . . .” “Cô không biết tôi? Cô nói lại lần nữa cô thật sự không biết tôi?” Tưởng Hàn Tĩnh thấy sắc mặt anh tức giận, vội vàng trốn sau lưng bảo vệ, “Tôi thật sự không biết anh ta, mấy người bảo anh ta đi đi.” “Xin lỗi, nếu vị tiểu thư này nói không biết ngài, vậy tôi cũng không thể tự tiện để ngài đưa cô ấy đi.” Cao Tân Vũ nhìn chăm chú vào đôi mắt đẫm lệ vô tội kia, thật không thể tin được những chuyện đang xảy ra trước mắt. Không khỏi cười ra tiếng, “Cực kỳ hài lòng” gật đầu một cái “Trêu chọc tôi rất vui phải không? Nhưng tôi bảo đảm đây là lần cuối cùng.” Cao Tân Vũ đem tờ giấy có viết địa chỉ xé thành mảnh nhỏ ném vào thùng rác. Lúc xoay người dùng hết sức hung hăng cắn môi dưới, mùi máu tươi thấm đầy khoang miệng. Lúc này đây, anh cần vượt qua cảm giác đau lòng. Khi anh hoàn toàn đi xa, Tưởng Hàn Tĩnh mới từ sau lưng bảo vệ đi ra. “Tiểu thư, cô thật sự không biết Cao Tân Vũ – bác sĩ Cao sao?” Vị bảo vệ kiểm tra bảng tên lúc nãy nói. “Anh nói anh ấy là. . . . . . Cao Tân Vũ?” “Đúng vậy.” Sau khi nghe xong, Tưởng Hàn Tĩnh ngây ngốc mất mấy giây, sau đó chen lấn trong đám người chạy về phía Cao Tân Vũ vừa rời đi. Nước mắt ướt đẫm cả khuôn mặt, cô hoảng loạn tìm kiếm khắp nơi không ngừng nhắc đi nhắc lại “Thật xin lỗi, thật xin lỗi, thật xin lỗi, không phải em cố ý đâu, Cao Tân Vũ anh ở đâu? . . . . . .”
【1】 Thứ tư Editormèomỡ Trong phòng làm việc, Cao Tân Vũ vừa mới tiễn bước người bệnh, bệnh nhân kế tiếp đã lập tức xông vào. Anh quẳng bút xuống, cao giọng nói với y tá “Tiễn khách” . “Em đăng ký rồi mà.” Tưởng Hàn Tĩnh vội vàng đưa số đăng ký ra. “Nơi này là chuyên khoa nam, mời cô lập tức đi ra ngoài.” Cao Tân Vũ trước giờ ôn hòa nho nhã lại vỗ bàn. “Cố vấn cũng không được sao?” Tưởng Hàn Tĩnh ngăn cản y tá đang định mở miệng. Cao Tân Vũ nắm chặt hai quả đấm, ý bảo y tá rời đi. Sau đó cửa chính phòng khám vang lên tiếng đập “rầm”. Anh không nói chuyện với cô, mà quay sang máy vi tính sắp xếp tư liệu. Tưởng Hàn Tĩnh dùng ánh mắt vừa xa lạ vừa quen thuộc nhìn bóng lưng anh, lấy từ trong túi ra một cuốn vở, mở chiếc phong bì đã ố vàng, lúc lật tới một trang đột nhiên dừng lại, lặng lẽ đọc. Nhìn xong nội dung, cô lại bỏ cuốn vở vào đúng vị trí trong túi, cười nói, “Em muốn mời anh ăn cơm.” Cao Tân Vũ nhìn xuống đồng hồ đeo tay, “Cố vấn xong rồi à? Xong rồi thì nhanh đi đi.” “Em không có ý gì khác, chỉ muốn cùng anh ăn một bữa cơm thôi.” Cô vẫn dịu dàng nhẹ nhàng. Cao Tân Vũ nhìn ra ngoài cửa sổ, ấn chuông hết giờ. Y tá nhanh chóng dẫn một người bệnh nam tiến vào phòng trị liệu, ở nơi xem bệnh cần cởi quần này Tưởng Hàn Tĩnh chỉ có thể lui ra ngoài cửa. Trước khi rời đi cô nói Em sẽ chờ anh ở bãi đậu xe. Tiếng bước chân từ từ đi xa, Cao Tân Vũ lại không thể tập trung tinh thần chẩn đoán bệnh nữa. Anh dùng sức ấn huyệt Thái Dương, cả người đắm chìm trong tức giận cùng khó hiểu, không thể nào quên được. Tưởng Hàn Tĩnh, người phụ nữ độc ác tuyệt tình này là mối tình đầu của anh. Năm đó anh mười bảy tuổi, là thời kì phản nghịch chỉ biết nghịch dại, dường như tất cả giáo dục đều là nhảm nhí. Anh cứ như trúng tà lúc nào cũng phải làm chuyện khiến người lớn tức giận. Ví dụ như hút thuốc lá, uống rượu, kéo bè kéo lũ đánh nhau. Dĩ nhiên cũng không ít lần bao vây chặn đường nữ sinh giống bọn lưu manh. Nghĩ tới đây, anh cười tự giễu một tiếng. Đúng vào thời kì không biết gì đó, anh đã chặn Tưởng Hàn Tĩnh trên đường trở về nhà. Tối đó ánh trăng mông lung, nhất định là Hồ Yêu ngàn năm bám vào trên người Tưởng Hàn Tĩnh, mới có thể khiến cho anh bị ma quỷ ám ảnh điên cuồng mê luyến. “Bác sĩ, bệnh của tôi có chữa được không?” Người bệnh nhắc lại lần thứ ba. Cao Tân Vũ chợt hoàn hồn, vừa xin lỗi vừa kiểm tra người bệnh. Xem đi, chỉ cần Tưởng Hàn Tĩnh vừa xuất hiện, cuộc sống của anh không ngoài dự đoán lại rối như canh hẹ. “Bác sĩ, đều là đàn ông, anh nói xem có chuyện gì đáng sợ hơn mắc bệnh này không?” “Đừng lo, bước đầu kết luận vì tuyến tiền liệt nhiễm trùng, bệnh có thể chữa đều không đáng sợ. Cái đáng sợ là biết rõ làm như vậy sẽ không tốt với sức khỏe mà vẫn không thể khống chế.” Cao Tân Vũ mở hai tay ra, dùng thủ thế không cần nói mà vẫn hiểu giữa đàn ông với nhau để nhắc nhở đối phương. Bệnh lý dường như cũng áp dụng được cho tình yêu. Giống như người phụ nữ có gai, biết rõ chạm vào sẽ bị chảy máu lại vẫn như con thiêu thân lao đầu vào lửa ngu đần dũng cảm tiến tới, ngay cả bị coi thường cũng thành nghiện. . . . . . . Bận rộn đến rạng sáng, cuối cùng hội chẩn cũng kết thúc. Anh lê thân thể mệt mỏi ngồi lên xe. Giờ phút này trong bãi đỗ cũng chỉ còn lác đác vài chiếc xe. Anh chần chờ trong chốc lát, nghĩ đến thời gian trước mắt, vẫn nên bỏ ý nghĩ bắt xe về thì hơn. Xe chậm rãi đi về phía cửa ra vào, anh không tự chủ mà nhìn quanh, xác định lối ra không có ai “Chặn” mình thì thở phào nhẹ nhõm. Vậy mà, khi anh đang chờ thanh chắn nâng lên thì bảo vệ lại tiến đến gõ nhẹ lên kính xe. “Bác sĩ Cao, vị kia tiểu hàng ngày chờ anh để lại một lá thư.” Cao Tân Vũ nhận lấy ném sang ghế phụ. Đi không được bao lâu, anh phanh gấp dừng ở bên cạnh thùng rác ven đường, tức giận vo bức thư lại thành một cục rồi ném vào thùng rác, lại như bị động kinh đá túi bụi vào thùng rác. “Cô viết thư tôi nhất định phải đọc chắc? ! Cô cho rằng cô là ai chứ? ! Đừng có quấn lấy tôi nữa có nghe không hả? Có nghe không, có nghe không!” Mỗi lời nói mỗi hành động của anh gần như giống hệt Tưởng Hàn Tĩnh năm đó, nhưng không độc ác bằng cô, hoặc nên nói còn chưa có cơ hội ở trước mặt cô đem bức thư tình cô vắt hết óc viết ra ném vào thùng rác bẩn thỉu. Nhưng kia đó anh còn chưa nếm mùi đau khổ, thậm chí còn có cảm giác bộ dáng tức giận của cô ấy thật đáng yêu. Đi TM đáng yêu đấy đi, anh thật đáng buồn cười! Cao Tân Vũ không để ý đến hình tượng ngồi bệt ở ven đường, mười ngón tay dùng sức cắm vào tóc. . . . . . Đi rồi thì đừng có quay về nữa, tôi sớm đã coi như cô chết rồi, không đúng, là tan thành mây khói.
NHÂN LÚC EM VẪN CÒN Ở ĐÂY Tác giả Tiểu Hài Tử Ngươi Tới Đây Thể loại Hiện đại, đoản văn, thanh xuân vườn trường, nữ bị u não, sủng, HE Độ dài 6 chương Tình trạng Hoàn ————– Năm Cao Tân Vũ 17 tuổi, Tưởng Hàn Tĩnh là mối tình đầu của anh. Khi ấy, Cao Tân Vũ đang trong thời kỳ nổi loạn, rất có thể anh là nhân vật trong truyền thuyết mà các bậc phụ huynh nhắc nhở con cháu mình “cần phải tránh xa”. Bất kỳ chuyện gì không nên làm anh cũng đều đã làm, từ hút thuốc, đánh nhau, cho tới chặn đường trêu con gái. Rất không may, một tối mây mờ trăng không tỏ, Cao Tân Vũ chặn đường Tưởng Hàn Tĩnh, vốn định trêu đùa nhưng anh lại thực sự bị cô làm mê mẩn. Nhiều năm sau nghĩ lại, anh cảm thấy lúc đó nhất định có yêu tinh bám vào người cô để đùa giỡn tình cảm của anh. Nếu không thì, vì sao anh theo đuổi cô những bốn năm, cô lại vẫn nhẫn tâm bỏ đi trong âm thầm. Khoảnh khắc Cao Tân Vũ gặp lại Tưởng Hàn Tĩnh đó là ba năm sau khi cô rời đi. Ai rồi cũng sẽ khác, anh không còn là thằng nhóc nghịch ngợm nữa, còn cô, cũng không còn là cô gái lạnh lùng khi xưa… Cứ đến thời gian nhất định, Tưởng Hàn Tĩnh sẽ đến hẹn anh ăn cơm, đăng ký làm bệnh nhân muốn anh khám, cầm một tấm biển lớn đứng trước cửa bệnh viện mời anh cùng xem phim, đi theo anh một đoạn đường ngắn về nhà… Có người nói anh nhẫn tâm, nếu không thích cô, không muốn bị làm phiền, thì sao không từ chối luôn cho rồi? Nhưng họ không biết, nếu có thể nói không thích cô, không yêu cô, thì Cao Tân Vũ anh đâu cần phải trốn tránh cô mỗi ngày. … Tưởng Hàn Tĩnh vào năm 20 tuổi được chẩn đoán mắc chứng bệnh hippocampus, trí nhớ của cô sẽ ngày một rút ngắn đi, tệ hại nhất là sẽ chỉ còn ký ức tính theo ngày thậm chí là giờ, là phút. Năm 23 tuổi, trị liệu hoá chất thất bại, cô chỉ có thể đặt hy vọng vào biện pháp giải phẫu. Dù chỉ có 1% thành công, Tưởng Hàn Tĩnh vẫn muốn nắm thật chắc, bởi cô vì anh mà không muốn quên, vì anh đã khiến cô có dũng khí đấu tranh với bệnh tật để sống. Quay trở về tìm Cao Tân Vũ, cô muốn tranh thủ từng giây phút để theo đuổi anh giống như những gì anh từng dành cho cô trước khi quá muộn. Viết cho anh những bức thư tình ngọt ngào, tặng anh lá phong đỏ và món quà anh thích, mời anh đi hẹn hò vào tối thứ tư hàng tuần,… Đến lúc này cô mới biết khi xưa Cao Tân Vũ đã phải nhọc lòng như thế nào. Nhưng không thể chữa trị được khối u quái ác, cô sợ mình sẽ quên, Tưởng Hàn Tĩnh chỉ có cách viết tất cả những gì quan trọng nhất vào trong sổ nhật ký. Cô viết Hãy nhớ kỹ, cô không bi thảm, thậm chí hạnh phúc hơn rất nhiều người; Bởi vì, đã từng có một người đàn ông yêu cô, anh ấy tên Cao Tân Vũ. Mà cô, vĩnh viễn yêu anh ấy, cô tên là Tưởng Hàn Tĩnh. ———- Khi đọc lại bộ truyện này lần thứ hai để viết bài review, không biết có phải do FA lâu ngày nên sầu đa cảm quá hay không, mà mình vẫn không thể kiềm được cảm xúc. Khi đọc được cuốn nhật ký của Tưởng Hàn Tĩnh, Cao Tân Vũ đã khóc, một người đàn ông mạnh mẽ rơi nước mắt thì ắt hẳn họ đã phải cảm nhận được nỗi đau đớn đến tột cùng. Bộ truyện gợi tôi nhớ đến phim “50 Dates”, tuy mỗi ngày trôi qua, Tưởng Hàn Tĩnh sẽ lại quên anh, quên kỷ niệm của họ, nhưng chỉ cần Cao Tân Vũ còn ở cạnh cô, thì tình yêu của cả hai vẫn luôn tồn tại mãi mãi, không phải trong tâm trí, mà là nơi sâu thẳm trái tim và tâm hồn <3. Đúng là cốt truyện không được vui tươi cho lắm, nhưng sự ngọt ngào của hai người sẽ khiến chúng ta phát “hờn” và ao ước, khi Cao Tân Vũ viết dưới những dòng ghi chú của Tưởng Hàn Tĩnh “Em tên là Tưởng Hàn Tĩnh, chồng em là Cao Tân Vũ, Cao Tân Vũ yêu em, chúng ta ở bên nhau rất hạnh phúc. Xin hãy nhớ kỹ, chính vì anh yêu em nhiều hơn, cho nên dù em trở thành thế nào đi chăng nữa anh tuyệt đối sẽ không rời xa em. Tiểu Tĩnh, anh chính là ánh bình minh của em, đời này chỉ vì em mà sáng. Em có thể hỏi anh anh có yêu em không, anh sẽ vui vẻ trả lời em, anh rất yêu em, vô cùng yêu em. Đúng rồi, còn thiếu ảnh cưới, ngày mai chúng ta đi chụp nhé?” ————- Link đọc truyện
Chúc mừng bạn đã thêm video Vẫn Như Em Ở Đây thành công Video Vẫn Như Em Ở Đây do ca sĩ Gin-B Nguyễn thể hiện, thuộc thể loại . Các bạn có thể nghe, download MV/Video Vẫn Như Em Ở Đây miễn phí tại Lời bài hát Vẫn Như Em Ở Đây Lời đăng bởi shortcuto Tình yêu ta tan trong nước mắt Một người đi một người vấn thương Làm sao có thể giữ lại những vấn vương Tình yêu ta tan trong nước mắt Lòng vẫn yêu em như phút giây ban đầu Xuốt quãng đường dài, mà đã chia 2 vì ai. Ngày từng ngày vẫn thế Giờ từng giờ vẫn mong chờ Em sẽ quay về để nối yêu thương còn dang dở Mà chờ hoài chẳng thấy Người giờ này lạc trôi trốn đâu vậy Dể anh lẻ loi, cô đơn mà ai đâu hay. Tình yêu tan vỡ từ đây ký ức chỉ còn phút giây tay đan bàn tay Dù anh đã biết mình sai nhưng em giờ ở bên ai Muốn giữ em yêu ở lại, vì tim anh đã yêu em không yêu thêm một ai Chia ly thật rồi nhưng anh ngỡ tình mình không phai. Ngày em ra đi trái tim vẫn còn ngóng theo trong giây biệt ly Chờ đợi em đến ngày mai và bao giờ hình dung phai Nỗi nhớ trong anh còn lại và hình bóng của em theo anh tới tương lai Khi yêu một người rất khó để tình phôi phai Trong em còn gì khi con tim anh còn ... yêu em.
nhân lúc em vẫn còn ở đây